Chào mừng bạn đến với Club Văn Học cùa Lương Tạ Kinh Luân. Chúc các bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc!
Chào mừng bạn đến với Club Văn Học cùa Lương Tạ Kinh Luân. Chúc các bạn luôn vui vẻ và hạnh phúc!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  LỀU CỎ VĂN CHƯƠNGLỀU CỎ VĂN CHƯƠNG  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Chào mừng bạn đã ghé thăm diễn đàn của tôi, chúc các bạn có những giây phút vui vẻ và hạnh phúc!
Ngoài tên miền chính thức là: www.clubvanhoc.forumvi.com, thì diễn đàn còn có thêm một tên miền rút gọn, ngắn gọn hơn, các bạn có thể truy cập thông qua tên miền: www.clubvanhoc.tk
Các em học sinh thân mến! Thầy mở thêm mục "Hỏi đáp học tập", các em có thể vào đấy để gửi thắc mắc, thầy sẽ cố gắng giải đáp.
Các em học sinh thân mến! Thầy mở thêm mục "Hỏi đáp học tập", các em có thể vào đấy để gửi thắc mắc, thầy sẽ cố gắng giải đáp.
Top posters
thayluan (123)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
phieudieulangtu (54)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
tinhlinh (47)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
sweetmoments93 (29)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
echkon_c12 (24)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
Quang Duc (23)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
boya13 (23)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
trtuan2011 (19)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
bantrua83 (19)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
mainguyen (18)
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_lcapMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Voting_barMÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Vote_rcap 
THÔNG ĐIỆP YÊU THƯƠNG:<div style="background-color: none transparent;"><a href="http://www.rsspump.com/?web_widget/rss_ticker/news_widget" title="News Widget">News Widget</a></div>

 

 MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc.

Go down 
Tác giảThông điệp
thayluan
Admin
thayluan


Tổng số bài gửi : 123
Thanks : 338
USD : 13
Join date : 16/02/2011
Age : 49
Đến từ : Trường THPT Xuân Lộc

MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. Empty
Bài gửiTiêu đề: MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc.   MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc. EmptyFri Jun 24, 2011 10:24 pm

Các thành viên của clubvanhoc.tk thân mến, đọc truyện ngắn dưới đây nhé! Hãy để tâm hồn hoà vào chất văn lãng mạn, sâu lắng của truyện ngắn này và trả lời cho câu hỏi tình cảm của riêng mình!


MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI (Tiểu Tinh)

Vậy là, đã cuối mùa đông. Con đừơng cỏ ngày nào sương trắng giăng mịt mờ dài hun hút. Có chút gì đó quấn lấy bước chân Sa. Những mái nhà ngủ yên lành bên hai hàng bằng lăng như đang lùi chậm lại. Thứ cảm giác vừa quen, vừa lạ, vừa le lói yêu thương, vừa buồn buồn khó tả...xâm chiếm lấy trái tim nàng. Phải chăng, phố cũng ngỡ ngàng trước sự trở về của nàng suốt cả ba năm.
Sa đứng lặng nhìn hai chữ Thềm Xưa bồi hồi không chớp mắt. Nét chữ vòng vòng như đang hỏi Sa:" Cô là ai?...Cô đến đây từ bao giờ?...Tại sao lại đến?..." .Nàng không trả lời mà đôi mắt long lanh kiếm tìm một người quen thuộc. Nàng xoáy cái nhìn về phía nhà xe. Nơi đó chỉ là những khỏang không hun hút huyền hoặc, lành lạnh, hứng cái nắng dát màng sương mỏng... Giật mình tỉnh ra, Phúc - đã- không- còn.

* * *
Hôm nay, nàng tản bộ, nếu không Phúc đã ngồi ghế đá đợi nàng, mỉm cười thật hiền khi nàng đến, chọn cho nàng một nơi để xe dễ lấy nhất, đưa nàng đến chỗ ngồi quen thuộc- bên cạng gốc bằng lăng và có thể nhìn về cáng đồng với đỉng núi xa xa...Chẳng buồn gọi, Phúc sẽ mang cho nàng một cốc đen, đặc, nhiều đường , không đá, và một ly trà nóng, nhạt, thả vào mấy cánh hoa cúc thơm thơm...

- Đồ uống của cô đây ạ!
Gịong anh nhân viên trẻ tuy ấm nhưng đã đưa Sa về với thực tại. Chẳng có ai bưng trà lẫn cà phê ra cho nàng cả. Những điều đó đã thuộc về 3 năm trước đây. Khi người ta lỡ để yêu thương tuột khỏi tầm tay, thời gian khiến họ ngậm ngùi trong nuối tiếc. Nhấp một ngụm trà rồi đến hai ngụm cà phê, đọng trên chót lưỡi, đầu môi nàng vị nhạt nhẽo, đắng chát, ...

Mọi thứ đều thay đổi khi con người đổi thay. Chút kiêu kì, quen được nâng niu chiều chuộng trong nàng như muốn bật lên lời trách móc: "Sao Phúc không ở lại đây???" .Nhưng nàng nghe cơn gió se sắt mùa đông phả vào mặt nàng, rát, buốt,...hằn học:"Không! Chính cô mới là người bỏ anh ta lại!." Trái tim nàng vùng vẫy như bị trói giữa ngàn dây gai mắc cỡ. Cổ họng nàng nghẹn lại, thở gấp, dù nó đang quấn chiếc khăn len màu tím nhạt do tự tay Phúc đan. Sa đã hiểu, tình yêu của nàng không có lỗi- nhưng chính bản thân nàng lại có lỗi với tình yêu.

* * *
5 năm trước...
Sa đến Thềm Xưa bằng trái tim con gái, dại khờ, hồn nhiên, trong sáng. Nàng mơ mộng lắm khiến lắm kẻ cũng mộng mơ theo. Thế nhưng trong mắt Sa, Phúc là ngừoi lí tưởng. Sa thích những chậu hoa màu tím, những bản nhạc không lời dịu dàng, trầm lắng, từng chấm không gian nơi đây...Sa thích được nhìn Phúc bất cứ lúc nào,ở đâu, làm gì... Đặc biệt là những sớm bình minh như đốt nóng trái tim nàng, khi đôi tay trắng ,thon dài của chàng lướt nhẹ trên cung đàn, dường như chỉ dạo lên để dành riêng cho nàng vậy.

Ngày ngày tháng tháng trôi qua, nàng biết Phúc muốn nói gì qua ánh mắt, nàng biết trái tim mình đang thổn thức....Nhưng nàng đã chối quanh tất cả. Nàng không muốn thừa nhận. Sa nghĩ, đó không phải là bổn phận của nàng. Còn Phúc cứ lặng lẽ đứng cạnh cuộc đời nàng như thế. Quan tâm, yêu thương, chăm sóc chỉ là chuyên bình thường. Ai dám bảo Phúc không có can đảm trao cả trái tim cho nàng nếu cuộc đời thử thách như vậy.

Thế nhưng mọi thứ chỉ tòan là im lặng. Dù cho trái tim Sa cảm thấy quá rõ ràng, nhưng biết lấy gì làm cầu nối để đến với nhau. Thứ gọi là tình yêu? tình đầu? nhớ mong? hi vọng?...đã vội vàng hóa thành những dấu chấm hỏi và thành những bản nhạc không lời trong nàng mất rồi.
* * *
4 năm trước...
Sa để mọi người thừa nhận nàng và Phan là đôi " thanh mai trúc mã". Riêng nàng mặc kệ điều này. Sa nghĩ, tình yêu đâu đến hai lần trong trái tim cùng một lúc. Bản lĩnh của nàng đâu yếu đuối đến nỗi để tình yêu chết chìm trong vô vọng. Dù sao nàng cũng là một con người. Có khát khao riêng tư, có giới hạn chịu đựng...Gặp Phan nàng rẽ con tim mình sang một hướng khác.

Đúng, người mình yêu là người đẹp nhất, nhưng phải thừa nhận rằng: Phan không có điều gì thua Phúc cả. Vả lại, trái tim Sa luôn mềm nhũn ra khi được nghe những lời tán tỉnh có cánh của Phan. Đây cũng là lí do khiến Sa chấp nhận ngủ quên tiếng yêu trong mình với Phúc.
Phúc câm nín nhìn Sa tựa đầu vào vai Phan. Nửa phần oán trách, nửa phần bất lực và cam chịu. Sa biết nhưng cố nén nước mắt vào trong. Từ đó tiếng đàn của Phúc không còn vang lên nữa.

Thềm Xưa về đêm rất đẹp, nhất là những đêm mùa đông. Đèn sáng mờ ảo, gió se se lạnh, thoảng trong không khí đủ loại hương hoa. Với Sa- đây là miền nhớ. Nhớ về mối tình câm đầy đau xót của nàng. Về những cái nắm tay, những nụ hôn ngọt ngào với Phan dưới sương đêm. Và là nơi Phan đặt chiếc nhẫn tình yêu với nàng trong ly kem dưới trời đông đầy giá buốt. Sa tưởng, tình yêu của Phan là chân thật. Ai có ngờ, tháng ngày sau đó là những chuỗi mong chờ. Phan hứa...hứa...và hứa...không biết bao nhiêu lần nuốt lời. Chỉ còn lại Phúc bên Sa những khi nàng đau buồn, tuyệt vọng, ...vì Phan. Chỉ còn lại mỗi Phúc bên giường bệnh của nàng. Phúc luôn xuất hiện khi nàng cần nhất. Từ trước đến giờ nàng luôn nghĩ mình là kẻ thông minh, nhưng những lúc như thế, nàng tự sỉ vả mình là người ngu xuẩn nhất, hạnh phúc gần bên vậy mà cớ gì sao không đến???.

Rồi Phan về với những lời ngọt ngào, với hoa hông và ngững chiếc hôn. Sa vui trở lại. Nàng dập dìu trong men say cả rượu lẫn tình. Đêm ấy, một đêm giáng sinh tuyệt đẹp- Phúc đã bảo vệ được đời con gái cho nàng từ con người bỉ ổi -là Phan. Hóa ra- với Phan- tất cả chỉ là gian dối.

Cố lấy tình sau chắp vá cho tình đầu rồi hóa ra tan vỡ, lần đầu tiên, trong vòng tay nhau, Sa xiết chặt lấy Phúc khóc ngon lành như một đứa trẻ. Cảm giác được bảo vệ, chở che, xen lẫn đau đớn, tủi nhục đông cứng lấy nàng. Ôi! Rõ ràng là nàng yêu Phúc kia mà. Nhưng oái oăm thay, trời thường cho người ta hạnh phúc lẫn niềm đau. Chẳng lẽ, Phúc sẽ im lặng bên nàng suốt đời?. Nàng sợ mình không đủ bao dung, can đảm vượt qua miệng thế gian như thế đâu.
Chia tay Phan, nàng mang theo trái tim đang bị tổn thương xa khỏi vòng tay Phúc. Với Phan- như thế là quá đủ. Với Phúc- có lẽ chỉ thế thôi. Nàng cần đến một nơi để vá lại vết thương lòng mình. Mà thực ra là cái cớ để trốn tránh sự mách bảo của trái tim. Một giọt nước mắt rơi vội trên chiếc khăn len màu tím. Chào tất cả ở lại!- Nàng đi!...Thềm Xưa lặng lẽ nhìn theo bước chân: " Người ra đi đầu không ngoảnh lại./ Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy."

1 năm trước...
Ai biết được sớm nay, nàng về giữa mùa đông. Giờ thì nàng đã biết đâu là tình yêu thực sự. Nàng muốn được nghe những giọt đàn của Phúc, được nhìn vào mắt Phúc, ...Và có lẽ, nàng sẽ chủ động nhỏ lời yêu. Sa mơ hồ trong tiếng nhạc: " love you and love me...I need you now....Where are you going..." Bao nhiêu điều tốt đẹp đang chờ nàng: vẻ hạnh phúc của Phúc, sự hòa nhịp của con tim, hơi ấm ngọt ngào, ...XOẢNG...ly trà đang mân mê trên tay nàng vỡ nát. Anh nhân viên chạy đến hốt hoảng:
- Cô có sao không?
- Ơ... Không!..Không sao cả!
Nàng run rẩy , rồi như lóe lên điều gì. Nàng ngập ngừng hỏi anh nhân viên ban nãy:
-Anh có biết ai là chủ quán ở đây không?
- Dạ! Cô muốn hỏi anh Phúc ...câm à?
- Đúng rồi! Tôi muốn gặp anh ấy một chút...Được không?
Anh nhân viên bần thần đứng dậy, nhìn Sa chăm chú .
-Cô tên là Băng Sa... Vũ Băng Sa.! Phải không?
- Vâng! Sao anh ...anh biết???
- Anh Phúc có kể cho tôi nghe về cô. Anh biết, giờ này cô sẽ tới...
Sa tròn mắt, hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Linh tính mách bảo có một điều gì đó không bình thường. Là gì đây , hạnh phúc hay khổ đau?. Bây giờ, nàng đã tỉnh ngộ , nàng đã trở về, nàng chờ đợi giây phút trao cho Phúc tiếng yêu, sẽ bên cạnh Phúc suốt đời...Có chuyện gì thế này...?. Anh nhân viên như sực nhớ ra điều gì.
- Cô đợi một chút!
-Ơ!..Vâng..!
Sa lặng người, một làn gió rợn sống lưng, tay nàng run run, con tim nàng loạn nhịp, hình như vết thương cũ lại nhói đau...
- Anh Phúc muốn gửi cho chị thứ này, cách đây ba năm rồi.
.....
......Nàng khụy xuống ghế, tay chân rụng rời, hai mắt ầng ậng nước thi nhau trào tuôn, không thể như thế được...Nàng hỏi như gào lên:
-Anh Phúc! Anh Phúc đang ở đâu???
-Dạ! ..ảnh...ảnh..
-Cậu nói đi nhanh lên!
-Dạ!...Ảnh...ảnh...đi ..tu..được ba năm rồi chị à!
- Tr-ờ-i .... ơ-i!...
Là ai nỡ xé trái tim nàng ra làm hai nửa. 3 năm trước- nơi Thềm Xưa- nàng ra đi trong nước mắt. 3 năm sau- nơi Thềm Xưa- nàng cũng trở về trong nước mắt sao???

* * *
Nàng ngơ ngác nhìn xung quanh. Nàng đang ở trong một căn phòng thật đẹp, mọi thứ đều màu tim nhạt, lại có cả loại hoa mà nàng thích nữa..Đầu óc nàng say xẩm, hình như trời đã về đêm." Ta đang ở đâu đây? Là thật hay là mơ vậy?..."
-Cô tỉnh rồi à? Cô ngất đi và ngủ khá lâu rồi đấy!
Anh nhân viên ân cần đặt chén cháo xuống bàn.
- Anh à ...Có thật là anh Phúc đã....
- Cô không tin phải không?
- Đúng! Tôi không tin! Tôi không tin! Anh biết không ?.. Trái tim tôi bảo là anh ấy đang ở đây, anh ấy không bỏ rơi tôi đâu, với lại... tôi còn phải nói...
-Nhưng đó là sự thật!
- Tôi- không- tin..
Sa hét lên vang vọng, xé toạc cả không gian,òa khóc như chưa bao giờ được khóc. " Xin lỗi! Tôi yêu em -nhưng không thể nói. Chiếc nhẫn này chỉ thuộc về mỗi em thôi. Tôi yêu em nhiều lắm! Sao ơi!". Nàng ghì chiếc nhẫn và bức thư vào lòng. Sao mà đắng cay quá!..
Lại một lần nữa, Sa để hạnh phúc tuột khỏi tầm tay.

* * *
Mùa đông năm nay...
Nàng lặng người nhìn về phía xa xăm, nước mắt rơi từ lúc nào chẳng biết. Gía như ngày ấy, nàng biết vượt qua lòng ích kỷ đáng nguyền rủa của mình, thì mùa đông đâu vô tình với nàng đến thế.
Tiểu Tinh
Về Đầu Trang Go down
http://clubvanhoc.tk
 
MÙA ĐÔNG KHÔNG Ở LẠI - Giới thiệu truyện ngắn của Tiểu Tinh, một cựu học sinh THPT Xuân Lộc.
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» KẺ SÁT NHÂN LƯƠNG THIỆN của Lại Văn Long (GIẢI NHẤT TRUYỆN NGẮN BÁO VĂN NGHỆ 1990-1991)
» Tiếng gọi phía trước - dáng ngưòi đang bước... - Giới thiệu những trang viết Bùi Thị Hồng Ân
» Ôn thi HK1 2010-2011 theo định hướng của Sở SG-ĐT ĐN + Một số đoạn, bài văn hay của Hs THPT Xuân Lộc
» Hủ tiếu và cuộc đời
» Một bài thơ mới của học sinh

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: NHỊP THỞ VĂN HỌC :: BÀI VIẾT CỦA HỌC SINH-
Chuyển đến 
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất