CHÙM THƠ LƯƠNG TẠ KINH LUÂN
LỜI CỦA SÓNG 1
Một bên núi ngẩng cao vòi vọi ,
Biển cồn cào ôm ấp bàn chân .
Những con sóng mang tình yêu tới
Bất lực nhìn lên vùng vẫy réo gầm .
Biển yêu cả muôn đời sóng bạc ,
Núi có nghìn mây gió đến tỏ tình ,
Bao bọc núi rừng ngày đêm biển hát ,
Dâng cả tấm lòng biển những yêu tin .
Em cao lắm , ta thành biển cả ,
Hóa sóng bạc đầu thương nhớ ngày đêm .
Chẳng thể sóng vai , không đành lạ ...
Nguyện bọc núi non hạnh phúc riêng mình .
Sài Gòn 19-7-1996
Lời của Sóng (2)
Chẳng lên được đến chân đèo ,
Sóng biếc tan dần xuống biển .
Hoang vu bãi cát trớ trêu
Đếm mãi bàn chân sóng đến .
Sóng yêu duyên dáng cao nguyên ,
Suốt đời trào dâng vẫy gọi .
Yêu thương va vào chân núi
Vỡ tan, sóng hóa bạc đầu .
Ngày đêm yêu mến mà đau !
Nước lớn dâng vào sông suối ,
Lắng nghe kể về rừng núi ,
Cảm ơn muôn nhánh trăm miền !
Ta là sóng mến cao nguyên ,
Chẳng qua được vành cát trắng ,
Xin rừng thay sóng yêu em ,
Suốt đời cảm ơn thầm lặng !
Sài Gòn 19-7-1996.